Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Câu lạc bộ thất tình >> Số anh đen đủi...khi dính phải thù hận của một đứa kiên cường trong nhung nhớ

 Bấm vào đây để góp ý kiến

1

 raine0211
 member

 ID 72389
 06/08/2012



Số anh đen đủi...khi dính phải thù hận của một đứa kiên cường trong nhung nhớ
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Người ta cứ nói mãi chuyện cũ, chắc vì chưa chưa có chuyện mới để nhắc Người ta cứ ôn lại chuyện xưa, vì chẳng có chuyện nay để nói…

Có phải em là người như thế không anh?

Có phải bởi vì con người cũ kỹ, nên chỉ có thể nhắc mãi chuyện cũ, nói hoài chuyện xưa như vậy?

Từ sau anh, em chưa có mối quan hệ nào công khai, điều này cứ ám ảnh mãi. Một số nói rằng, do em chưa quên được anh. Một số khác lại nói, em có thói quen bị ám ảnh chuyện cũ.

Chứ chẳng ai thừa nhận rằng, bởi vì làm gì có ai yêu em “đủ” để muốn ở bên em…

"Người ta có thể ngủ bên nhau một đêm, nhưng không thể ở bên nhau cả đời. Yêu nhau một đời nhưng không thể ở cạnh nhau mãi mãi."

Càng ngày, cuộc sống càng nhanh… Số người muốn lao đi càng nhiều, thì số người muốn liều mình đi chậm lại chẳng còn được bao nhiêu…
Ai cũng mơ ước về một cuộc sống rất gì và này nọ ) Sự giản đơn và bình thường đối với họ đâm ra khó… Thành thử, với em, lại là thứ thật đáng để ước mơ

Anh vẫn cứ là nhân vật chính xuyên suốt mọi thứ mà em viết. Mặc dù bây giờ em đã biết, anh không hề tuyệt vời, như những chàng trai trong tiểu thuyết của em. Anh thật bình thường.

Em nhớ về anh, mắt vẫn long lanh như ngày xưa vậy. Mỗi lần, có ai nhắc về anh, em vẫn… lồng lộn lên vì không muốn nghe đến.

Thật buồn cười, những lúc đêm về, lén lút tưởng tượng anh bây giờ ra sao… em lại thấy hành động của mình có đôi chút biến thái… rờn rợn…

Để khi chẳng may có người phát hiện, em vẫn hay nói, bởi vì: Anh chưa xin lỗi em.

Người có lỗi, phải xin lỗi chứ.

Đã từng ấy thời gian qua rồi, cô gái ngoan cố này vẫn đợi chờ một lời xin lỗi.

Sao hai người đi về hai hướng, người kia ít nhất cũng đã được hưởng “chút chút” hạnh phúc chứ nhỉ ?

Còn người này thì lại ở nguyên một chỗ… chẳng ai bên cạnh.

Em vẫn ở đó. Ở nơi mà chúng ta gặp nhau, yêu nhau...

Ở nơi mà… anh sẽ đưa một người nào đó về chung sống cùng một mái nhà.....

Em vẫn ở đó, một mình như khi em chưa gặp anh...vô hình...lặng lẽ.

Nhiều lần em đã nói rằng… vất vả lắm, em mới trụ vững lại được ở nơi này… Nơi đầy kỷ niệm… mà chẳng ai trong chúng ta có khái niệm “phải giữ gìn”… Bản thân em muốn quên, còn anh hiển nhiên là chắc chẳng bao giờ muốn nhớ….

Trong mối tình của chúng ta, ai là người yêu sâu đậm hơn, hẳn sẽ đau lòng hơn. Vậy kẻ hời hợt còn lại, trong hai đứa mình, liệu có ít nhiều đau đớn…

Em đoán là anh không. Em thấy anh khác xưa, chắc tâm hồn anh cũng đã hoàn toàn được tẩy rửa.

Em có lẽ là phần mãi mãi anh thấy rất dư thừa… không bao giờ muốn nhắc, chứ huống hồ là mong nhớ =^^=

Tiếc là… anh chẳng phải ở đây… Không nằm trong những tháng ngày, em lao đi, muốn quên mà những gì trôi qua cứ đập ngay và mắt…

Anh chắc phải ghét em tới tận xương tủy…vì anh ruồng bỏ em vả điều đó hiển nhiên ai cũng biết.....

Số anh đen đủi đủ đường khi dính phải thù hận của một đứa kiên cường trong nhung nhớ như em...

Anh có thấy thế gian này, có nhiều chuyện tức cười không? Em từng rời xa một người để đến với anh. Khi em gặp lại anh ấy, anh ấy vẫn cười tươi như thế, vẫn nắm lấy tay em như vậy, vẫn bờ vai ấy, cho em dựa vào… Nhưng mà em là người phũ phàng… dù gắn bó rõ ràng dài lâu, nhưng khi đã ra đi… em đâu bao giờ quay đầu trở lại…

Tiện thể, có người nhắc về anh, nên em tự kỷ, muốn nói chuyện với anh, nhưng chỉ là độc thoại thôi.

Mình đã mất liên lạc quá lâu rồi mà. À, đúng hơn là anh đã biến mất một cách rất " ngầu " đấy chứ!!

....ngày đó, bọn mình tính sẽ có một đám cưới…. Nhưng bây giờ em chỉ có thể mỉm cười với anh là… em thậm chí còn chưa có người yêu nữa… cưới xin chắc cũng khó khăn rồi…

………….

Em đã “move on”. Không còn là em của những ngày khóc lên khóc xuống. Em tự làm được mọi việc cho em. Em đã yêu xong rồi, cũng buồn xong rồi. Sau khi chia tay, em đứng vững được rồi, cũng chẳng sao đâu, vì hầu như đều ngắn ngủi, không sâu sắc.

Bây giờ… em cũng muốn có gia đình rồi.

Nhưng người đàn ông của em, sau anh, em chưa tìm được…

Mà thực lòng cũng chưa biết phải tìm sao…

Thật lòng muốn gặp, để hỏi: “Dạo này, anh thế nào?”

Nếu gió có thể mang những dòng này của em tới với anh…. thì tốt biết mấy…

… em không biết gì về anh cả… giọng anh cũng chưa một lần được nghe qua… hình ảnh anh chỉ chập chờn qua suy nghĩ… thông tin cũng chỉ là thấp thỏm ven đường…. số điện thoại anh, em đã quên, địa chỉ của anh em thực lòng muốn quên nhưng biết rằng anh vẫn ở đó…. email anh… em không biết… anh có còn dùng nó hay không…



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 dontcry85
 member

 REF: 633435
 06/13/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Tinh cach cua ban rat giong minh manh me nhung yeu duoi quyet liet nhung nhut nhat. Nhung co 1 dieu ban chua hoc dc la ju dc thj bo dc va nang len dc thj bo xuong dc minh tung co moj tjnh dau wen nhau 7nam troi roj bong mot ngaj minh thaj mot nguoj dan ong cho co aj va co aj da tu tu roj xa toj. Ban biet ko luc do that su minh chj muon chet nhung minh phai guong daj de song ko phaj cho minh ma cho gd va ban be cua minh. Nhung nguoi luon quan tam va lo lang cho minh . Phaj mat 2nam thj vet thuong cua minh moi tu tu hoi phuc . Ban nghi ban dau kho hon haj la minh. Neu ban tin minh thi haj tjn minh gat nuoc mat va haj coi qua khu do la mot ki niem dep va cung la mot bai hoc jup ban truong thanh hon . Minh chuc ban luon vui ve

 

 raine0211
 member

 REF: 633437
 06/13/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào cry!
Trước tiên mình xin càm ơn cry vì đã đọc những bài viết của mình và quan tâm cho mình những lời khuyên rất chân thành...
Việc đau khổ trong tình yêu thì thật tình mình không dám đem ra cân đong đo đếm, cũng chẳng dám so sánh là tình yêu ai đau khổ hơn ai cả...Mõi người có 1 nỗi đau riêng và 1 cách thể hiện rất riêng...Đôi với mình thì chỉ có thể biểu hiện nó qua những bài viết tâm trạng như thế..."Sẽ thật đau... Khi buông tay một người mình muốn giữ.Nhưng thật đắng...Khi níu giữ một người muốn buông". Mình hiểu điều này lắm chứ...Chẳng qua là đôi lúc mình tưởng rằng mình đủ vô tình để quên thì hoá ra lại rất nhớ...Đôi lúc khỏang lặng trong mình tìm về với ký ức của 1 người xa lạ mà mình đã từng quen.
Và hiện giờ mình cũng đã thôi đau khổ và khóc lóc vì nó nữa...Vì cuộc sống muôn màu bắt ta chọn một lối đi...Sẽ có một ngày mình tóm cổ áo 1 anh chàng nào đó và nói rằng " năn nỉ anh đấy, yêu em đi" mà thôi.


 
  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network