Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Như đoá hoa hồng buổi sớm mai

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 thuctu
 member

 ID 58730
 02/05/2010



Như đoá hoa hồng buổi sớm mai
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Mỗi lần đón Xuân về từ miền nắng ấm, đi nghỉ hè, hoặc đi xa lo công việc cho công ty, trở về Tuấn ngại nhất là phải đọc hết vài trăm cái email và thơ bưu điện, xem cái nào cần trả lời ngay, cái nào có thể liệng bỏ “thùng rác”, và cái nào có thể tạm để đó rồi từ từ xem sau.

Nhớ câu chuyện ấy, Tuấn tủm tỉm cười:

Con bé mới chừng 16-17, mái tóc đờ-mi ôm khuôn mặt trắng hồng, và hai con mắt như hai hạt nhăn đen lúc nào cũng như cười. Thấy Tuấn con bé khoe:

- Hi chú Tuấn, chú thấy em mặc đồ này đẹp không?


Con bé sinh ở Canada, nói tiếng Việt không rành, gọi Tuấn bằng “chú” nhưng nhất định xưng “em”. Tuấn có lần nói nó nếu gọi bằng “chú” th́ phải xưng “cháu”, nhưng nó lắc đầu, nói ba nó gọi người anh bằng “bác” nhưng xưng “em” đó thôi. Tuấn không giải thích được sự khác biệt cho nó nên đành chịu thua, nói nó gọi Tuấn bằng “anh” vậy. Nó lắc đầu cười hi hi, nói Tuấn người lớn quá mà.

Không biết trời đất run rủi sao đó Tuấn lại lạc vào khu nhà kín cửa sắt gần ‘mông-rê-ao’ mua căn nhà “con đ̣” sát cạnh nhà con bé. Mới đầu Tuấn không hề để ư nên chẳng biết hàng xóm ḿnh là ai, thấy Á-Châu trong khu nhà th́ cứ tưởng là Nhật là Tàu, không ngờ lại là Việtnam. Tuấn thường hay đi công tác, lâu lâu mới về nhà một vài tuần, nếu có về nhà cũng ngủ vùi, ít ra tới ngoài đường. Hơn nữa v́ tôn trọng “privacy” riêng tư của người khác nên không bao giờ t́m hiểu thêm.

Tuần trước đây con bé đi học về ngang. Nó đứng ngiêng đầu ngắm nghía chiếc xe BMW của Tuấn đang lúi húi chùi và cười với Tuấn:

- I like your car!

Tuấn mỉm cười làm quen:
- Oh thanks. I’m Tuan. What’s your name?
- Huong!
- That’s pretty Vietnamese name?
- Are you Vietnamese, too?

Tuấn ngạc nhiên, nói bằng tiếng Việt:
- Vây mà tôi cứ tưởng gia đ́nh Hương là người Hoa.

Con bé lắc đầu, tiến tới gần chiếc xe nh́n vào trong, gật gù ra vẻ như hiểu biết.

Tuấn tủm tỉm cười:
- Hương biết lái xe chưa?

Con bé lắc đầu:
- Not yet, nhưng đang học.

Chỉ chiếc xe Hương nói tiếp:
- Some day, may I try?

Tuấn bật cười:
- Sure, nhưng xe số tay khó lái lắm
- Số tay?
- Manual stick shift
- Oh!

Nó rủTuấn:
Chú vào nhà “em” không?

Không khí đầm ấm trong căn nhà làm Tuấn thoải mái, tưởng như đă thân quen với gia đ́nh này từ lâu. Nhà đông người hơn là Tuấn tưởng. Ngoài Hương, c̣n có thêm hai chị và một em trai. Huệ đang học đại học, Lan đă lấy chồng mà sau này Tuấn mới biết là đă ly dị, tạm thời về ở với cha mẹ, Huy đang học tiểu học. Hương chỉ ngồi nh́n mọi người nói chuyện bằng tiếng Việt, con mắt mở to đen láy và lâu lâu nh́n mỉm cười. Huệ nói tiếng Việt khá rành, có lẽ v́ giao thiệp thường xuyên với các bạn Việt. Lan có chút xa cách, chỉ thỉnh thoảng đưa mắt nh́n, nhưng vội quay khi chạm tia mắt Tuấn.

Dần dần Tuấn trở thành bạn cả ba chị em nhưng Tuấn thân với Hương nhất. Mỗi lần Tuấn trở về con bé cũng qua nhà Tuấn hỏi thăm. Đôi khi bá vai Tuấn nheo cái này cái nọ như người thân trong nhà. Cái vẻ hồn nhiên và ngôn ngữ ngộ nghĩnh của con bé làm Tuấn thích thú. Tuấn không có anh chị hoặc em. Hương như đứa em nhỏ cho Tuấn chiều chuộng đủ điều, nhất là những khi đi xa về hoặc mỗi độ Xuân về.

Chiều hôm nay Hương đ̣i Tuấn đưa đi chơi và ngày mai Tuấn phải lên đường công tác sớm. Nghĩ tới ngày xa cách tự nhiên Tuấn thấy như có chút buồn, lo lắng không trả lời khi con bé xuay người khoe bộ áo mới.
Thấy Tuấn im lặng nh́n ḿnh, Hương nhắc:

- Sao?

Tuấn chợt tỉnh:
- Dễ thương lắm.

Con bé nhoẻn miệng cười:
- Really?

Tuấn chỉ mỉm cười không nói. Dạo này Hương quấn quít bên Tuấn nhiều hơn là đi shopping với hai bà chị. Những lần gặp gỡ như nũng nịu thay v́ chỉ là cái “hug” thân t́nh. Đôi mắt sâu thẳm hơn mỗi lần chia tay. Tuấn cũng nhận ra vẻ quyến luyến của Hương nhưng không nghĩ đó là t́nh yêu. Có lẽ Hương cần một người anh, c̣n Tuấn với một mối t́nh vừa gẫy đổ, nỗi buồn c̣n phảng phất nên chỉ cảm thấy vui vui mỗi lần Hương qua thăm, tíu tít chuyện tṛ.

Vài năm trước đây Tuấn và người yêu cũng có những giây phút gần gũi êm đềm như thế này, nhưng những thay đổi của đời sống đưa đẩy mỗi người một phương. Xa nhau nhưng h́nh bóng cứ vẫn chưa phai. Đôi mắt em cũng sâu thắm dưới hàng mi cong, mái tóc em cũng thơm mùi con gái là nơi anh dấu mặt những lần ôm nhau trong ṿng tay. Bây giờ em đâu, có bao giờ nhớ tới anh? Tuấn nhè nhẹ thở dài.

Hương lặng yên dựa đầu vào vai Tuấn, và trong lúc Tuấn không ngờ cô bé bất chợt xoay người dùi dầu vào ngực Tuấn, ṿng tay ôm ngang người anh như một đôi t́nh nhân. Thoáng ngỡ ngàng nhưng rồi trong bóng tối đồng loă Tuấn cũng ṿng tay ôm bời vai cô bé, và cúi xuống hôn nhẹ lên làn tóc mềm. Hai người đứng như thế, không biết đến những ǵ đang xảy ra trên màn h́nh, cho đến lúc đèn bật sáng mới lặng lẽ buông nhau, nhẹ mỉm cười.

Trên đường về cả hai đều im lặng. Hương không nói nhưng đôi môi hé mở như đóa hoa hồng buổi sớm mai. Trong lúc Tuấn bâng khuâng chẳng biết ḿnh đang nghĩ ǵ nhưng cũng không thể nào quên được cảm giác êm đềm trong bóng tối của rạp chiếu phim.
Khi về đến trước nhà Tuấn cố gắng như là không có ǵ xảy ra, hôn nhẹ lên má con bé:

- Good night, Hương.

Hương vít cổ Tuấn xuống th́ thầm:
- Have a safe trip. Khi nào chú nhớ gọi em…I’m going to miss you.


Cùng lúc ấy cũng thấy một bóng người lấp ló nh́n theo từ khung cửa sổ lầu hai….

Chú thích:
1. mông-rê-ao = Montreal:1 thành phố ở miền đông bắc Canada
2. con đ̣ = condominium

T.Q.T



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 thuctu
 member

 REF: 519328
 02/07/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
...Chuyến hành tŕnh dài hơn thường lệ, hơn ba tháng. Tuấn trở về Maui, nao nức mong gặp lại Hương để xét lại cái t́nh cảm mơ hồ của ḿnh. Những ngày dài bất tận trên đảo, nhất là những đêm vắng đứng nh́n sao trời Tuấn không khỏi nghĩ đến cô bé, nhưng t́nh cảm chỉ nhẹ như mây trời.

Buổi chiều vắng không thấy Hương mà chỉ thấy một lá thư mang dấu bưu điện từ CT gởi cho ḿnh.


“Anh,

Biết rằng anh có ư t́m nhưng em tránh mặt v́ không biết nói ǵ thêm với anh. Bây giờ em đă xa anh, nhưng chẳng bao giờ chúng ḿnh c̣n gặp lại nên em muốn viết cho anh vài hàng, nhưng em không thể nào không nói những ǵ em nghĩ về anh.
Em không phải là người con gái cô đơn như chị Lan v́ như anh biết, em có người yêu. Em đă có những ước mơ thầm kín, đôi lúc tưởng như ḿnh đang gần anh, nhưng em biết chuyện đó không có thật nên em vẫn giữ riêng cho ḿnh một nỗi nhớ một nỗi buồn.

Người đứng bên cửa sổ nh́n sang nhà anh là em. Em cũng muốn ở gần anh nhưng nếu nhỡ (chỉ là thí dụ thôi) chúng ḿnh yêu nhau th́ có vài người sẽ buồn. Hương hứa là không liên lạc với anh nữa nhưng con bé chưa quên anh đâu, nếu Hương biết là em ‘có ǵ’ với anh th́ nó sẽ thật là xót xa v́ mất đi h́nh bóng thân yêu mà Hương ôm ấp trong ḷng.

Viết cho anh một lần này rồi thôi, sẽ không bao giờ liên lạc với anh nữa đâu. Anh biết tai sao mà phải không?

Nỗi buồn nào rồi cũng sẽ thoáng qua như mây trời. Vĩnh biệt anh.

Kư tên…”


Tuấn ngậm ngùi nh́n lá thư…Cô bé đi rồi…!

TQT


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network