Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Duyên con gái

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 capheden
 member

 ID 62353
 08/03/2010



Duyên con gái
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien




Nhà có hai con gái nên mẹ rất chú trọng việc dạy dỗ cách học ăn, học nói, học gói, học mở như ngoại đă dạy cho sáu chị em nhà mẹ.
Mẹ kể rằng, ngoại dạy con gái khi ngồi ăn cơm không được khua chén đũa, ăn xong đặt đũa cho ngay ngắn chứ không quăng ngă chỏng gọng trên bàn. Ăn cơm uống ít nước thôi, v́ uống nhiều nước sẽ làm cho bụng to ph́nh. Khi ăn, phải biết “ăn coi nồi, ngồi coi hướng”, nghĩa là phải nh́n xem có bao nhiêu người ăn mà biết để phần.

Hôm trước, tôi được đi dự đám cưới cùng với mẹ, trước khi đi mẹ cho tôi ăn một miếng xôi, dặn rằng phải ăn uống lịch sự chứ đừng vồ vập quá. Đến đây, tôi chợt nhớ đến cuốn tiểu thuyết Cuốn theo chiều gió, cô nàng Scarlett cũng được dạy rằng phải ăn một ít trước khi đến dự tiệc, để giữ phong cách quư tộc tiểu thư, chứ ăn uống nhồm nhoàm quá coi sao được. Tại bữa tiệc cưới đó, trong bàn có một cậu bé 8 tuổi con của một cô đồng nghiệp với mẹ. Thằng bé cứ dùng đũa sục tung dĩa gỏi bưởi để lựa tôm thịt, trong bàn chẳng ai nói ǵ, nhưng về nhà mẹ dạy cho chúng tôi rằng việc làm đó rất mất lịch sự v́ không vệ sinh - dùng đũa riêng mà quậy trong đĩa dùng chung của cả bàn. Mấy bữa sau, chị Hai tồ đi học về đến nhà, đă kể ngay: “Con thấy mẹ nói thiệt đúng, ở lớp con hôm nay liên hoan, nhỏ Thảo tḥ tay vô hộp đậu để lựa hột wasabi rồi cho vào miệng, con thấy thiệt là kỳ, con không dám ăn cái hộp đó nữa...”.

Mẹ luôn nhắc chị em tôi khi cười không được cười đưa “nguyên hàm”. Hồi xưa, bà ngoại bắt mấy d́ với mẹ tập cười trước gương, làm sao khi cười không được ḷi nướu răng. Ăn cơm không được nhai nhồm nhoàm, khép miệng chứ không được vừa ăn vừa nói tràn cơm ra ngoài, trông thật mất duyên. Tôi và chị Hai cũng phải cố tập giống vậy. Mẹ hay nói con gái cần cái duyên hơn là đẹp, v́ duyên th́ c̣n hoài và đẹp đến già cũng sẽ hết.

Hè đến, ba mẹ nói cho chúng tôi đi học nấu ăn. Mẹ bảo mỗi ngày chúng tôi phải tự dọn một mâm cơm lên cho cả nhà. Chị Hai có cái tật múc cơm rồi trây trét lên miệng chén, mẹ bắt phải dở hết cơm lên rồi bới ra chén, phần cháy ở dưới lột lên một lần cho nguyên miếng cháy, để màu của cơm cháy không dính vào phần cơm thịt, nh́n chén cơm mới ngon. Không bao giờ trét phần cơm ở muỗng lên miệng chén, cầm chén cơm thấy dính tay và mất vệ sinh. Thiệt là khó, mà sao tập hoài vẫn cứ quên!

Hôm nọ, ba đưa cả nhà đi Vũng Tàu, rủ thêm chị Phương tồ và Châu dễ thương nhà d́ Bảy đi cùng. Trên xe, ba mẹ giảng giải đủ thứ chuyện, nào là xe chạy phải theo tín hiệu ǵ, làn xe nào, bà nội dạy ba cách luộc rau ra sao... Ba giảng giải cặn kẽ như một thầy giáo. Mẹ hỏi chị Phương thấy sao, chị Phương nói ở nhà d́ Bảy cũng vậy, đang xem phim Hàn Quốc, đến đoạn nào, d́ Bảy cho dừng lại rồi giải thích cho mấy chị phải như thế này như thế kia.

Tôi chợt nghĩ, người ta có câu con nhà gia giáo là đúng. Ngoại giáo dục mấy d́, đến mẹ và mấy d́ dạy lại cho chúng tôi. Mẹ kể hồi xưa, ngoại bắt mấy d́ và mẹ đội cuốn tập lên đầu đi thẳng lưng ngay hàng trong một ô gạch. Mà ô gạch hồi xưa chỉ rộng có 20 cm thôi đó nha, không phải 60 cm như bây giờ đâu. Hai chị em tôi cũng cố làm theo nhưng vẫn chưa tài nào làm được.

Chị Hai có tật găi đầu, găi tai và găi đủ thứ, cũng bị mẹ nhắc nhở đừng làm vậy v́ người đối diện thấy ghê. Hồi bữa chị Hai về nói với tôi, ở lớp học chị Hai có chị Lan cũng có tật găi đầu liên tục, chân tay th́ không chịu cắt tỉa móng, để cáu bẩn mà mặc đồ th́ thiệt là mô-đen, chị Hai bị xếp ngồi gần, thấy kỳ ǵ đâu. Vậy mà ở nhà, mẹ nhắc th́ chị Hai lại nói “mẹ la con hoài”. Tội nghiệp chị Hai tồ của tôi lắm.

Nhỏ Hân trong lớp tôi, đi học th́ mặc đồng phục, c̣n đi chơi mặc quần short ngắn đến bắp đùi. Tôi thấy ngại ǵ đâu, v́ ở nhà mẹ không bao giờ cho chúng tôi mặc đầm hay quần short ngắn quá đầu gối. Mẹ nói phụ nữ Á Đông th́ phải như vậy, đừng nên ăn mặc hở hang quá, người ta đánh giá ḿnh không đàng hoàng. Để chọn người đàn ông đàng hoàng, trước hết ḿnh phải là người đàng hoàng cái đă.

Mỗi ngày một ít như mưa dầm thấm lâu, mẹ đă dạy dỗ cho chúng tôi từng chút một. Dẫu có bực ḿnh v́ luôn bị nhắc nhở, nhưng những lời dạy của mẹ và ngoại, tôi sẽ chẳng bao giờ quên.

Thiên Ân



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 sherlyphuong
 member

 REF: 556446
 08/05/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
bài viết của bạn hay đấy! Nhân vật trong đó là bạn phải khong?
Nếu vậy th́ bạn có người mẹ tuyệt vời đấy. Tuy hơi vất vả nhưng sau này nếu đi làm dâu rùi th́ bạn sẽ biết là bạn phải cảm ơn mẹ thế nào
Chúc bạn may mắn và hạnh phúc


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network