Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Người đi trước

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 capheden
 member

 ID 63128
 09/01/2010



Người đi trước
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien





Người đi trước

AT - Chị là chủ một nhà sách nhỏ trên khu phố sầm uất nhất thành phố. Nhà sách của chị như một thư quán, khang trang và sạch sẽ. Một buổi chiều, một phụ nữ nhỏ hơn chị vài tuổi ngập ngừng trước cửa nhà sách. Cô e ngại đưa ra một tập thơ của chính cô in và nhờ chị bán giùm. Chị vui vẻ nhận lời với chiết khấu chỉ 55%.

Một tháng sau, cô nhà thơ trở lại xem t́nh h́nh và thật vui khi biết chị đă bán giùm cô hết năm mươi quyển thơ. Cô vui vẻ nhận tiền. Cảm giác sung sướng lâng lâng khi cô biết thơ ḿnh đă đến được tay người yêu thơ.

Bạn bè của chị chủ nhà sách biết hết mọi việc. Chị đă cất công đi chào “hàng” giùm cô nhà thơ. Chị đă ”cho luôn” độc giả cũng như các nhà sách bạn 55% chiết khấu, chỉ để tập thơ bán được. Các bạn chị cho rằng chị làm chuyện “ruồi bu”, làm “công quả”, nhưng cô nhà thơ nào biết.

Và cả bạn bè cũng như cô nhà thơ đều không biết là ba mươi năm trước, chị nhà sách cũng từng mang bản thảo đến một nhà xuất bản để xin in quyển tiểu thuyết đầu tay. Một gáo nước lạnh tạt vào mặt chị khi giám đốc nhà xuất bản chế giễu: “Chưa tiếng tăm ǵ in chi quyển sách này. Tiền mất tật mang và c̣n mang tiếng nhà xuất bản của chúng tôi nữa”.

Thuở đó, chị bỏ tiền ḿnh cày cục làm việc là một giáo viên để in quyển truyện đầu tay, để làm điều chị thích. Thế nhưng, chị đă thất bại bằng sự lạnh lùng của nhà xuất bản lẽ ra có thể đưa tay giúp chị một phần nào. Chị đă bỏ về trong sự thất vọng ê chề. Chị tự hứa nếu sau này có điều kiện, chị sẽ mở rộng tay đón nhận những cây bút mới như chị ngày trước. Chị bỏ mất ước mơ văn chương, tiếp tục dạy học đến ngày về hưu rồi mở nhà sách như hôm nay. Tập bản thảo ngày xưa chẳng biết chị để đâu trong ngôi nhà thênh thang ba mẹ chị để lại.

Thế nhưng hôm nay, chị tự cho ḿnh là người đi trước, đă ngă quỵ nhưng kịp đứng lên và phải đưa tay nâng đỡ những người khác. Những người trót yêu văn chương và từng mơ tác phẩm của ḿnh nằm trên một kệ sách nào đó, khiêm tốn giữa chốn phồn hoa này...

RỪNG THÔNG (TP.HCM)



Hăy nghĩ đơn giản

AT - Chiều cuối tuần. Vẫn góc quán quen thuộc, vẫn hai người bạn rất thân ngồi nhấm nháp cà phê.

- Sao mày không cưới vợ đi Vinh? Ba mươi rồi c̣n ǵ, sống một ḿnh hoài đâu có được! Hay tao làm mai cho mày một cô!

- Tao không thích. Hôn nhân là chuyện cả đời đâu phải muốn cưới là cưới hả mày!

- Mày cứ nghĩ phức tạp không hà. Sao mày không nghĩ đơn giản như tao nè. Cưới vợ để cùng chung lo hạnh phúc, rồi sinh con, rồi đẻ cháu, rồi...

- Tao cảm ơn mày! Tao nghĩ đơn giản nên mới chọn cách sống độc thân đó chứ. Bởi tao không muốn bất cứ người con gái nào phải chịu khổ v́ tao. Và tao cũng không muốn thổ lộ t́nh cảm của ḿnh v́ tao sợ phải mất đi một người bạn thân, Quang à!

- Mày nói ǵ tao không hiểu?

- Làm sao mày hiểu được. Thôi mày cứ nghĩ đơn giản là tao chưa muốn cưới vợ nhé!

NGUYỄN HỒNG PHƯỚC (Đồng Tháp)



Dấu mực đỏ

AT - Không đợi lớp trưởng đọc xong tờ thông báo, nó và nhóm bạn ḥ hét, vỗ tay vui sướng. Nó lôi trong túi ra cuốn lịch, bút mực đỏ khoanh vào ba ngày, thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật. Vậy là được nghỉ ba ngày!

Ba ngày thôi nhưng nó và bọn bạn đă chuẩn bị mọi kế hoạch cho chuyến đi chơi. Đầu tiên là đi leo núi, sau đó đi cáp treo và địa điểm cuối cùng là quán karaoke gần trường. Nó vui sướng cười một ḿnh.

10 giờ trưa thứ năm, mẹ nó ở quê gọi điện vào:

- Thứ bảy giỗ bà, con về được không?

Nó chợt nghĩ đến chuyến đi chơi và kiếm cớ:

- Bữa đó con phải thi, chắc không về được đâu!

Giọng mẹ nó buồn buồn:

- Ừ, thôi th́ để năm sau!

Sau ba ngày vui chơi xả láng, tối chủ nhật, nó lăn vào chiếc giường của ḿnh nơi pḥng trọ. Chân nó vô t́nh đạp vào kệ sách cuối giường. Xoảng! Một khung ảnh rơi xuống! Nó vừa càm ràm vừa cúi xuống nhặt. Một tấm h́nh rơi ra, khuôn mặt bà nó hiền từ, môi mỉm cười và trong ḷng bà là nó!

LÊ THỊ HỒNG SƯƠNG (Ngữ văn, ĐHSP Đà Nẵng)





Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 ntuongthuy
 member

 REF: 561490
 09/01/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Thế nhưng hôm nay, chị tự cho ḿnh là người đi trước, đă ngă quỵ nhưng kịp đứng lên và phải đưa tay nâng đỡ những người khác. Những người trót yêu văn chương và từng mơ tác phẩm của ḿnh nằm trên một kệ sách nào đó, khiêm tốn giữa chốn phồn hoa này...
----------

Chị chủ nhà sách đă làm một việc thật nhân bản. Chỉ tiếc rằng xă hội ta giờ hiếm những người như vậy.
Cảm ơn bạn đă giới thiệu ba mẩu chuyện thú vị
ntuongthuy


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network