Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Những Linh hồn Qụa tha ( phần 30 )

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 hoasenhanoi99
 member

 ID 76662
 11/15/2013



Những Linh hồn Qụa tha ( phần 30 )
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

Đại tẩu ( chị dâu cả )

Đại tẩu của Mr Bê là chị Cẩm Hồ.Chị Cẩm hồ quê gốc Nghệ an nhưng được sinh ra và lớn lên ở thủ đô Hà nội.Cụ thân sinh ra chị trước đây cũng từng là một nữ văn sĩ tài sắc vẹn toàn.Tuy dáng người nhỏ thó nhưng tính cách của chị Cẩm Hồ lại khá mạnh mẽ.Có những việc ngay cả đàn ông con trai cũng chẳng dám làm th́ chị ta vẫn không quản ngại.
Chị Cẩm Hồ kết hôn với anh Lục Vơ Vinh khi cả hai c̣n rất trẻ, mới chỉ ngoài hai mươi tuổi lúc ấy họ vừa cùng nhau tốt nghiệp đại học tại những trường đại học khá danh giá thuộc đại học tổng hợp thời bấy giờ nay là đại học quốc gia Hà nội.
Ra trường , chị Cẩm Hồ được phân công về công tác tại sở thương binh xă hội thành phố.Lúc ấy, bộ phận chị Cẩm Hồ công tác chính là tiền thân của công ty bảo hiểm thành phố bây giờ.
Sau khi lấy chồng, chị này dọn về nhà mẹ chồng ở một khu tập thể thuộc quận Đống đa.Sống chung cùng mẹ chồng và hai cậu em trai vẫn c̣n độc thân nên đôi lúc cũng có phần bất tiện.V́ thế hai vợ chồng được thu xếp cho ở trong một căn buồng rộng nhất trong nhà.Khi đó Lục Vơ Vinh bị điều chuyển về tận một tỉnh xa lắc trong miền trung bộ công tác.Vừa cưới vợ đă phải sống xa nhà nên cứ mỗi dịp về thăm nhà Vơ Vinh lại thở ngắn than dài khiến bà mẹ không đành ḷng.Có bao nhiêu tiền dành dụm được từ trước đến nay để pḥng khi bất trắc mới dám đem ra sử dụng , bà cụ đem hết ra dúi vào tay vợ chồng thằng con cả hết. Cho nó mang vào trong ấy lo chạy việc để vợ chồng , mẹ con được sống gần nhau.
Vơ Vinh vào đến nơi, sắm sửa quà cáp, lo biếu xén gần hết số tiền của mẹ đưa.C̣n dư một ít,Vơ Vinh để dành mua được vài kư đậu, đỗ , lạc vừng mang về Hà nội.Đến nhà , cậu cả tay xách nách mang chào mẹ rồi chạy tọt ngay vào trong buồng với vợ .Hai vợ chồng mở bao đậu đỗ lạc vừng ra cân đong đo đếm với nhau.Cô vợ thích thú lắm,mặt mũi tươi tỉnh hẳn ra chẳng bù cho những lúc vắng chồng, mặt nặng như ch́.
Lại nói về bà mẹ chồng nằm ở pḥng ngoài, cứ dài cổ ngóng đợi măi cậu cả ló mặt ra để hỏi chuyện công việc , nhưng anh này đă vô tư ngon giấc bên vợ yêu tự lúc nào rồi.
Sáng hôm sau,cô con dâu trưởng dạy từ sáng sớm, nấu một nồi xôi chè rồi bưng vội vào buồng hai vợ chồng x́ xà x́ xụp như thể sợ bị bắt quả tang.Ăn sáng xong , hai vợ chồng khóa cửa buồng , xin phép mẹ về thăm ông bà nhạc.Trên tay xách lỉnh kỉnh quà cáp mang biếu nhà bên ấy.Bà mẹ thở dài thườn thượt rồi cũng gật đầu nói:
-Ừ, thôi các con đi mau rồi c̣n về nhà ăn trưa cho kịp bữa.Hôm nay mẹ đi chợ nấu bún ốc cho cả nhà ăn luôn.
-Thôi, không cần đâu mẹ ạ, có lẽ chúng con sẽ ăn cơm ở bên nhà ngoại luôn .Mẹ khỏi cần nấu nướng làm ǵ cho mệt.
Cô con dâu đáp lời ngay.
Bà mẹ không nói ǵ chỉ gật đầu rồi khép cửa quay vào trong nhà.Nước mắt bà không hiểu v́ sao bỗng chảy giọt ngắn giọt dài.Bà lại gần ban thờ , thắp cho chồng nén nhang rồi lầm rầm khấn vái mong ông phù hộ độ tŕ cho bà và lũ trẻ.
Một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua, rồi một tuần trôi qua chẳng thấy cậu cả đả động ǵ đến việc xin chuyển công tác cũng chẳng thấy san sẻ cho mẹ và các em một hat đậu, đỗ , lạc , vừng nào.Bà có hỏi th́ Vơ Vinh gắt lên :
-Việc đâu có đó, mẹ hỏi làm ǵ? mẹ không thấy con đang chạy rối hết cả lên đấy à?
Từ đó bà không hỏi thêm ǵ nữa.Cuối tuần, cả nhà được nghỉ.Bà và hai cậu con trai độc thân ăn bánh mỳ suông ở nhà ngoài,trong khi mùi thơm từ món xôi đậu xanh bốc lên nghi ngút từ trong buồng riêng của vợ chồng ông anh cả.Một tiếng thở dài rất khẽ của bà mẹ nhưng hai cậu trai trẻ không hề nhận thấy.Bà quay mặt đi vờ đưa tay lên vuốt tóc để che đi những giọt nước mắt đang chực rơi ra.
Khi người con thứ hai kết hôn.Bà lại cùng cậu út nhừơng căn pḥng đang ngủ cho vợ chồng nhà nó.Hai mẹ con bà dạt ra pḥng khách.Mẹ nằm trên ghế sopha, cậu út trải chiếu nằm dưới sàn nhà.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, các cháu nội lần lượt ra đời khiến cuộc sống ngày càng thêm bí bách nên con người ta đâm ra cũng nhỏ nhen hèn kém hẳn đi.
C̣n nhớ , hôm đó là ngày giỗ cha tụi nó.Bà có việc phải đi từ sáng sớm.Ở nhà ,cô con dâu trưởng có chút của ăn của để nên đă tự giác nấu nướng bày cỗ lên ban thờ cúng bố chồng.
Vợ chồng người con thứ hai nghèo túng hơn, v́ anh này đang tại ngũ.Hôm đó để chứng tỏ chút ḷng thành kính người con dâu thứ hai cũng bưng một bát canh măng đặt lên ban thờ cúng cha chồng.Nhưng cô chị dâu cả gạt đi không cho bày lên mà nói:
-Thôi , cỗ cúng bố có đủ cả rồi, thím cứ bưng về pḥng cho chú ấy ăn.
Cô em dâu vốn lành tính vâng dạ bê bát canh măng về pḥng dấm dứt
khóc.Cậu em út vừa chạy đâu về nghe tiếng thút thít bèn gặng hỏi nguyên do.Khi tỏ tường sự việc , cậu này bèn bảo người chi dâu thứ hai:
- Sao chị phải khóc ? Chị đi theo em, bưng luôn bát canh măng theo...
- Thôi không cần đâu.
Chị này vừa nói vừa gạt nước mắt vẫn c̣n rơi lă chă , rớt cả vào bát canh.
-Không được chị cứ bưng ra đây.
Câu em nói như ra lệnh.
-Chị Hồ, sao chị không vợ chồng chị ấy để bát canh này lên cúng bố.Bố là của chung chứ của một ḿnh nhà chị à?
Cậu út nói một hồi chẳng giữ mồm giữ miệng ǵ cả khiến cho cô chị dâu cả tím bầm ruột gan, mà vẫn phải ngọt nhạt:
- Chị có cấm đoán ǵ đâu, tại trên ban thờ đă có canh măng rồi, với cả ban thờ chật chội như thế này cũng không c̣n chố nào mà để.
-Không được,chị cứ đưa đây.
Cậu út với tay đỡ bát canh măng từ tay người chị dâu thứ hai lựa một chỗ trống đặt lên ban thờ .
Năy giờ, về đến cửa nhưng chưa vào nhà , bà mẹ chứng kiến hết tất cả mọi việc từ đầu đến cuối.Bà chỉ c̣n biết thở dài, rồi đẩy cửa bước vào nhà.Bà tự nhủ trong ḷng ;Những điều bà lờ mờ cảm thấy ,đang ngày một rơ hơn qua cách ứng xử của các con ḿnh.Bà coi như không biết có việc ǵ xảy ra để tranh cho các con một t́nh hguoongs khó xử trong gia đ́nh. Thay quần áo,rửa ráy chân tay xong bà sửa soạn làm lễ cúng chồng trong muôn mối tơ ṿ lởn vởn quanh đầu.Bà cầu nguyện xin ông phù hộ cho các con luôn ḥa thuận , may mắn trong công việc và hạnh phúc...............
Liệu người đă mất rồi có c̣n hồn ma không nhỉ và ông có thật sự giúp được cho bà và các con không? Câu hỏi này luôn xuất hiện trong những lúc bà và các con gặp khó khăn.Bà thầm gọi trong đầu;
-Ông ơi !
Trong khói hương trầm mặc,bà thấy ông về hiển hiện trước mắt bà cười cười, nói nói như tự thuở nào.Nước mắt chảy ướt nḥe khuôn mặt rất đẹp của bà lúc nào không hay dù tuổi của bà khi ấy cũng đă ngoài năm mươi.............



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network