Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Thơ sưu tầm >> Lượm lặt tiếng thơ !

 Bấm vào đây để góp ư kiến

 doilanhuthe
 member

 ID 66643
 02/28/2011



Lượm lặt tiếng thơ !
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien



Một thoáng quê hương!




Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 Page  Previous Page  1  2  3  4  5 6 Xem tat ca - Xem Tung trang  

 doilanhuthe
 member

 REF: 604224
 06/18/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Gái quê

Gái quê


 

 doilanhuthe
 member

 REF: 604258
 06/18/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ghen trăng

Gái quê


 

 doilanhuthe
 member

 REF: 610260
 08/27/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Diễm t́nh : Nguyễn Du – Hồ Xuân Hương.


Sưu tầm bài của quehuongyeudau Thứ Sáu - 26 - Aug - 2011
http://huyviet.blogtiengviet.net/2011/08/26/diar_m_tannh_nguyar_n_du_a_har_xuacn_had



Nguyễn Du và Hồ Xuân Hương cũng một thời họ mến tài mến sắc !
Những Bài thơ Diễm T́nh ! Một dấu ấn cái t́nh của 2 vị ! Một dấu ấn để đời !
Trích mấy đoạn thơ :

Trong tập Lưu Hương Kư của Hồ Xuân Hương có bài

“Nhớ người xưa và gửi Cần Chánh Học Sĩ Nguyễn Hầu
Hầu người làng Tiên Điền; huyện Nghi Xuân”
Dặm khách muôn ngh́n nỗi nhớ nhung,
Mượn ai tới đấy gửi cho cùng.
Chữ t́nh chốc đă ba năm vẹn,
Giấc mộng rồi ra nửa khắc không.
Xe ngựa trộm mừng duyên tấp nập,
Phấn son càng tủi phận long đong.
Biết c̣n mảy chút sương siu mấy,
Lầu Nguyệt năm canh chiếc bóng chong.

Trong tập Nam Trung Tạp Ngâm của Nguyễn Du có bài
Mơ thấy hái sen

Xắn gọn quần cánh bướm
chèo thuyền con hái sen
nước hồ đầy lai láng
dưới nước có bóng người;
Tây Hồ hái hái sen
hoa gương bỏ lên thuyền
hoa tặng người ḿnh sợ
gương tặng người ḿnh quen;
sáng nay đi hái sen
hẹn cô kia đi với
không biết có đến không?
Sau khóm hoa nghe tiếng cười nói;
hoa sen ai cũng ưa
cuống sen chẳng ai thích
trong cuống có tơ mành
vấn vương không thể đứt;
lá sen màu xanh xanh
hoa sen dáng xinh xinh
hái sen chớ đụng ngơ
năm sau hoa chẳng sinh.

Để kết bài viết mời các bạn đọc truyện ngắn “Bích Câu quán với nhị vị đệ nhất văn chương” của Đỗ Trọng Khơi

Xuân Hương sai người gái giúp việc vào Bích Câu trước đưa cho quan Cần chánh đại học sĩ tờ thư, trong có bài thơ:

Dặm khách muôn ngh́n nỗi nhớ nhung
mượn ai tới đấy gửi cho cùng
chữ t́nh chốc đă ba năm vẹn
giấc mộng rồi ra nửa khắc không
xe ngựa trộm mừng duyên tấp nập
phấn son càng tủi phận long đong
biết c̣n mảy chút t́nh đeo mái
lầu nguyệt năm canh chiếc bóng trong.

Tố Như xem đi xem lại ḷng ngài cảm phục và thêm thương thay cho phận nhi nữ tài sắc tương đố. Vừa lúc ấy Xuân Hương bước vào th́ bảo:
- Đừng xót thay cho thiếp làm ǵ. Thiếp viết vậy là do đạo vậy, phép thơ vậy. Nói được ra ḷng đă nguôi bốn phần rồi.
Tố Như bảo:
- Ta ngày trước làm được khúc thơ này ḷng sầu mộng v́ nàng cũng thấy vơi được bốn đoạn nhưng từ bấy đến nay, sáu nỗi đoạn trường trong ḷng vẫn c̣n nguyên đó, chẳng vơi thêm được đoạn nào, nàng ạ. Nói thế rồi thủ thỉ thù th́ Nguyễn đọc:

Xắn gọn quần cánh bướm
chèo thuyền con hái sen
nước hồ đầy lai láng
dưới nước có bóng người;
Tây Hồ hái hái sen
hoa gương bỏ lên thuyền
hoa tặng người ḿnh sợ
gương tặng người ḿnh quen;
sáng nay đi hái sen
hẹn cô kia đi với
không biết có đến không?
Sau khóm hoa nghe tiếng cười nói;
hoa sen ai cũng ưa
cuống sen chẳng ai thích
trong cuống có tơ mành
vấn vương không thể đứt;
lá sen màu xanh xanh
hoa sen dáng xinh xinh
hái sen chớ đụng ngơ
năm sau hoa chẳng sinh.

Nghe xong dăm khúc thơ ấy Xuân Hương vén tà áo lau nước mắt. Nàng sơ ư để lộ ra bên lườn trắng nơn. Tố Như nh́n phải mắt hoa lên, đành nuốt nước miếng mà nh́n đi chỗ khác. Tưởng sẽ sụt sà sụt sịt lâu hay đâu hai con mắt thoáng cái đă sáng trong tinh nghịch, Xuân Hương nói:
- Thơ chàng, thiếp thích nhất khúc Thương Ngô trúc chi ca, có câu: Hăy xem trước gió lay phơ phất - Chính lúc quay cuồng đẹp biết bao... Nghe t́nh tứ, can tràng hảo hán lắm. C̣n lại đa số thơ chàng khô năo héo tâm quá. Đọc thấy tồi tội thế nào...
Tố Như bảo:
- Đời xui ngọn bút thơ ta vậy, đành vậy! Ta cũng muốn được như Lư Bạch tiên sinh, múa gươm thưởng nguyệt mà phóng tay gieo chữ.
Xuân Hương che quạt cười. Chuyện với Nguyễn nàng thường rất hoạt ngôn, thỏa thích tung tẩy không phải kiêng khem nho nhă ǵ cho lắm.
- Bên kỳ nữ tài sắc này, chiều nịnh th́ chàng mượn chí tiêu du tiêu sái của Lư mà nói vậy. Thực ra thâm căn cố đế chàng giống Đỗ y tạc. Gương chữ nào cũng thấy chau mày ủ mặt. Thân chữ th́ đói, tâm chữ th́ sầu. Đọc chàng thiếp ngẫm chữ thơ nào khép nép cúi mặt th́ dù có là chữ thần vẫn không thấy thích bằng gặp chữ dù có kém thần một phân nhưng nó mang vẻ tiêu dao, lộng lẫy. Ấy là những chữ ngửa mặt giữa trời xanh.
Tố Như ngẫm nghĩ chừng khoảng dăm bước chân th́ bảo:
- Tráng sĩ bạch đầu bi hướng thiên - Hùng tâm sinh kế lưỡng mang nhiên... là chữ ngửa mặt chăng?
Lại đáp:
- Không phải. V́ nó ngửa mặt trong cách nh́n sầu phẫn. Thế chữ ấy như chim đ̣i thoát lồng mà không thoát được. Cổ mạch hàn phong cộng nhất nhân. Một ḿnh dám nhận cơn gió lạnh trên con đường nhân sinh ngàn năm. Đó mới là thứ chữ ngửa mặt kiêu hănh. Lại như chữ, Gươm đàn nửa gánh non sông một chèo... và trượng phu đại lượng, Chữ trinh kia cũng có ba bảy đường... Mới thực là khoái hoạt lạ thường. Nét hồn chàng trong cách phơi phới ấy thật thích. Chàng đă che bớt vẻ mặt đàn ông ích kỷ, chấp nệ rồi tắm gội chiêu tuyết vết thương cho thân xác đàn bà. Chữ thế mới là chữ! Trong những đêm vắng cô quạnh mà ngâm to câu: Chữ trinh kia cũng có ba bảy đường, chân tay thiếp nó cứ bổn chà bổn chổn. Chàng biết không, câu, Một trái trăng thu chín mơm ṃm... là thiếp viết trong trạng thái chân tay ấy đấy.
Tố Như khoát tay ra hiệu:
- Thôi. Ta hiểu tinh khí của nàng. Đừng trêu ta nữa...
- Biết c̣n mảy chút t́nh đeo mái... thử hỏi có mặt đàn ông nào khiến thiếp phải hạ thân thế không? Thiếp mà trêu ghẹo chàng ư ?
- Giờ này mới nói thế, ích ǵ! Cái thuở Đôi g̣ bồng đảo sương c̣n ngậm - Một lạch đào nguyên suối chửa thông... của tuổi t́nh nàng th́ ta ở đâu trong con mắt kiêu sa đáo để kia? Thôi. Thôi. Nàng chỉ khéo bỡn người.
Xuân Hương nghe vậy th́ ăn năn lắm.
- Chỉ tại tính chàng nhút nhát. Ai bảo ngày xanh ấy chàng cứ tự ti đi lẫn vào đám nho sinh mặt trắng lưng dài, ngọn bút vo ve như ong ṿ vẽ trên trang giấy. Thiếp biết đâu được...
- Ḱa. Ḱa... nàng lấy đâu ra gương mặt Tiểu Thanh thế. Nó không hợp với nàng đâu.
- Phải thế nào mới hợp với thiếp? Cứ vỗ nồng nỗng lên, cấm được nói sự thèm vuốt ve e ấp chứ ǵ?
- Người ta bảo thơ nàng vừa bạo vừa... dâm. Mà có người nói thế lại cứ nh́n vào ta như thể ta là đồng phạm.
- Phỉ phui vào những miệng lưỡi đàn ông ấy. Mắt họ luôn dính vào bên trong mọi yếm váy, lời nói th́ mọc lẫn giữa vông với trốc lại cứ c̣n ra vẻ ta đây túc nho thanh quư. Trái tim bọn đàn ông đó có hay không? Nếu có th́ nó đặt vào đâu?
- Nàng nói câu nào cũng nửa thủy nạn nửa hỏa tai. Khiếp! Trái tim của bọn đàn ông không đặt nơi trang thơ cũng đặt nơi quốc tính. Toàn chỗ "siêu" cả....
Xuân Hương nghe vậy th́ bỏ đi. Đi được sáu bước chợt quay lui lại bước rưỡi rồi nói:
- Trái tim trước khi đặt vào quốc tính, nó cần đặt vào đâu trước? Đặt nơi khô máu! Dân t́nh đâu đâu cũng thấy người đói khổ, oan khiên. Và trước khi đặt vào trang thơ, trái tim cần đặt vào đâu? Vào t́nh yêu - mà nền tảng của yêu là dục. Thấy gái đẹp chàng có thích không? Thích sắc nhưng lại cứ ra rả rằng, quư nết trọng tài. Phét lác! Thích th́ tưởng tượng đến chỗ này chỗ nọ của người ta, tưởng ra cái "chuyện ấy", thế rồi sung sướng, thế rồi mê đắm, thế rồi mới yêu. Thiếp hỏi thầm th́ thôi nhé, các ông vua, chúa mà bọn kẻ sĩ các chàng thờ phụng cho đến chết kia, các ngài dấu yêu một cái ǵ?... (nói rồi cười khúc khích nhưng trông không thấy lẳng) Vua có lấy gái xấu làm phi tần chỉ v́ chữ nết chữ tài không? Chúa có bỏ gái đẹp chỉ v́ kém tài kém nết không? Thiếp biết tỏng ṭng tong. Thế mà chàng c̣n hạ bút yêu v́ nết trọng v́ tài. Nói yêu v́ sắc trọng v́ nết, th́ c̣n nghe được. C̣n cái tài của bọn đàn bà thường là cái hại của họ. Chàng viết, Chữ tài chữ sắc khéo là ghét nhau... th́ thiếp phục lắm. Hai chữ ấy đúng là không nên có trong một người đàn bà. Nói rồi gấp quạt đánh soạt một cái, lộ ra nụ cười tươi roi rói...
Tố Như cũng cười nhưng đầu th́ cứ lắc quầy quậy:
- Biết thế. Vẫn biết là thế! Nhưng đă là thơ th́ cũng cần phải nhă, phải ư nhị sâu kín chứ.
Bước trở lại bước rưỡi nữa, cách Tố Như c̣n chừng hai bước, Xuân Hương đáp:
- Chàng tưởng thơ chàng nhă hơn thơ thiếp chắc. Để thiếp thử hỏi cái con ong đă tỏ đường đi lối về trong chữ thơ chàng xem nó nói sao? Sợ rằng nó không dấu cho chàng những nẻo đường khuya một ḿnh khuất tất thôi. Vả nữa, bọn đàn ông các chàng nói yêu theo cách Tŕnh, cách Khổng. Thiếp nói yêu theo kiểu dân gian. Điểm xuất phát khác nhau, tất khuôn thức cũng khác nhau.
- Khác không quan trọng. Hay mới đáng bàn.
- Cái hay mà xa lạ với con người, bất quá cũng mới tới ba phần chín giá trị.
Tố Như nghe rơ Xuân Hương nhấn nhá chữ "ba" chữ "chín" th́ nghĩ nàng ta có ư gợi tới thành ngữ "ba vạn chín ngh́n" thật là quá quắt. Với ta, bậc thi bá mà nàng c̣n ăn nói lếu láo lại th́ c̣n ai đáng kể nữa. Đẹp có đẹp, tài có tài, nhưng đàn ông nào mà dám lấy nàng làm vợ phải là hạng gan to một đấu... Sực Nguyễn nhận thêm ra cái nụ cười ẩn ở mé đuôi mắt trái của Xuân Hương. Nghĩ không đáp lời hẳn nàng bảo ḿnh bí, bèn nói:
- Cái ǵ gần với tâm hồn siêu thoát, cao khoát mà chẳng xa với thân xác nhục cảm, hả nàng?
Với nụ cười ẩn sang cả đuôi mắt phải, Xuân Hương nói:
- Cái ǵ thoát xác đều là cái chết. C̣n thế nào là siêu cảm, là nhục cảm phải bàn lâu dài và cũng c̣n tùy vào nhăn lực trong hay đục, hữu hay vô, lành hay rách nát...
- Mồm năm miệng mười, chém đinh chặt sắt... Ai căi nhau với nàng được. Từ năy đến giờ nàng nh́n ta bằng hai đuôi con mắt rồi c̣n ǵ. Ta chỉ nói một câu nữa thôi...
Chưa biết Tố Như định nói "một câu nữa thôi" là câu ǵ, th́ Xuân Hương đă nhanh nhảu:
- Thiếp biết. Nếu thiếp nói một câu cho chuyện ǵ, th́ cũng chuyện ấy chàng thường nói đến câu sáu câu bảy. Có mỗi cái việc cô Kiều lấy ai bỏ ai, cho ai sướng thật cho ai sướng vờ mà chàng nói đến ba ngàn hai trăm năm mươi tư câu. Khiếp! Thiếp rửa tai đây, chàng cứ đúng một câu bảy mà nói.
Tố Như quen nghe Xuân Hương căi chuyện nhiều rồi nên tỏ vẻ chẳng chấp.
- Nước Nam này trước không có ai như nàng, sau cũng không có ai sáng tác ra thứ thơ thẩn sực mùi chăn gối như thế nữa.
Xuân Hương cười rũ. Không hiểu sao cứ khinh khích măi. Tố Như thầm kiểm lại lời ḿnh xem có ǵ hớ không. Kiểm đủ hai mươi bảy chữ với một dấu phẩy mà chưa t́m ra nguyên nhân của tiếng cười ấy.
- Chàng ơi! Lời thế mà tự thị là "siêu cảm"ư ? Chàng sao có thể siêu với tiên được trong cách mũ ni che tai, mịt mùng ư nhị con nhà. Hai trăm lẻ năm năm nữa lối kiểu cổ phong bằng trắc sẽ bị thứ thơ gọi là Thơ mới phá bỏ. Thứ thơ này nó được sinh ra từ thi liệu - hoóc môn - cái Tôi bản ngă. Lại sau đó bảy mươi năm nữa bản ngă - hoóc môn - thi liệu c̣n thăng hoa phát triển hơn nhiều. Vào thời đại thơ ca ấy, lối chữ nghĩa của thiếp sẽ được tôn làm Bà Chúa. Và nó sẽ được hát lên bằng nhiều thứ tiếng. Bất kể thứ tiếng nào được nuôi trong hồn thơ thiếp đều sẽ vạm vỡ, phồn thực hơn. Chàng cứ ngẫm hai trăm lẻ năm năm nữa th́ sẽ rơ...
Tố Như bật cười. Và với vẻ không kém phần tự đắc bảo:
- Trong ta có cái ngàn năm, nói ǵ hai trăm lẻ năm năm ấy. Được, ta sẽ chứng nghiệm xem mớ hoóc môn thi liệu của nàng đạt được ba hay chín phần nhé.
- Được! Và thiếp cũng cần đặt thêm một câu trước điểm hai trăm lẻ năm năm ấy.
- Nàng chỉ cần nói không phẩy bảy phần câu cũng đủ.
- Thiếp biết ơn lắm lắm! Quả phi chàng không ai hiểu thiếp... Cũng điệu đà khen nịnh câu như vậy rồi Xuân Hương mới tiếp. Ở năm tháng đó sẽ có một thuật ngữ mới lư luận cho thơ là Thơ hiện đại, thơ Hậu hiện đại. Vẫn là thứ khái niệm nô dịch của thời gian. Văn chương đạt đến kiệt tác là đạt đến phi thời gian, đạt đến chỗ thời gian tuyệt vết. Và ở điểm ấy, kiệt tác đó vẫn mới. Nhưng thôi, ta cứ tạm dùng đôi khái niệm ấy mà nói. Trước thời gian - nghệ thuật có tác phẩm hiện đại với ngàn năm, có tác phẩm bất quá lắm hiện đại được ngàn... ngày. Điểm cực khác giữa thiếp với bọn hậu duệ hiện đại là ở chỗ ấy... Quá không phẩy bảy phần câu rồi, thiếp không dám già lời nữa...
Lời vậy và đồng điệu là đôi cánh mũi phồng to. Bao giờ Xuân Hương cũng dám tự hào một cách đích đáng.
Sự cảm nhận về nhân t́nh và lối thể hiện của tâm cách Tố Như th́ có khác. Ngài nói trong chất chứa sâu lắng:
- Hiền nhân t́m ḿnh trong đồng loại, dưới gót giày đồng loại. Tục nhân muốn thể hiện ḿnh trên đồng loại, vượt ra ngoài đồng loại. Thế nên đời mới lắm tục ít nhân; lắm hư ít thực; lắm tà ít chính. Thế nên hai trăm lẻ năm năm sau, những hậu duệ hiện đại của chúng ta có khi lại bảo nàng là xẩm, ta là cải lương, học đ̣i. Cái thể tính của tâm hồn người vốn động. Vậy mới cần phải dưỡng thần, tĩnh trí để an thân. Tính động tất dẫn đến vong thân vọng ngoại. Nỗi bạc bẽo, khinh đời có là do đấy. Mà thôi, không bạc bẽo đă không phải đời thế tục. Ta đợi nàng ở chỗ ngàn năm chứ chỗ hẹn hai trăm lẻ năm năm ấy, có lẽ ta chưa ngủ đẫy giấc.. Bỏ lời lại đây, chỗ Bích Câu kỳ ngộ này, nàng nhé...
Nói xong thoắt cái tố Như đă bỏ đi như gió cuốn. Xuân Hương chạy theo, mấy chục từ vừa phóng ra c̣n cầm ở trên tay chưa trao cho Nguyễn được, chúng cứ nhảy loạn x́ ngậu hết ḷng tay phải sang ḷng tay trái. Thấy mặt da buồn buồn nhôn nhốt, tức khí Xuân Hương bèn ném theo bóng Nguyễn. Chẳng biết mấy chục từ ấy có từ nào rơi vào túi Nguyễn không? Rất có thể mấy chục từ dành hẹn cho điểm hai trăm lẻ năm năm sau đó đă rơi sang tận bên kia Tây bán cầu với hành tŕnh quả đúng như Xuân Hương tiên cảm chăng?








 

 doilanhuthe
 member

 REF: 615079
 10/15/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
thu lượm cái hay nè

Hồ Xuân Hương


h́nh 2

GIẢI TRÍ TỔNG HỢP



 

 minhtri29
 member

 REF: 615289
 10/17/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
ĐỜI LÀ NHƯ THẾ...

Tặng anh Phạm Khánh 06


Đời là như thế bạn ơi
Tấm ḷng anh với mọi người đẹp sao ?
Làm trai chí lớn tài cao
V́ DÂN,v́ NƯỚC anh hào như ai !


Chiến tranh binh lửa ,chông gai
Hiểm nguy không ngại,đời trai coi thường
Bước chân anh mọi nẻo đường
Vào sinh ra tử chiến trường oai phong !


Yêu quê hương đẹp non sông
Đi t́m Đồng đội nặng ḷng thương yêu
Quản chi nắng sớm mưa chiều
Đưa ANH về với Mẹ yêu quê nhà ...


Miền Trung lũ lụt,xót xa
Nhà trôi,người chết,anh ra trao quà
T́nh thương yêu thật bao la...
T́nh anh như một bài ca nghĩa t́nh!


Quen anh trên mạng vô t́nh
Gặp anh mưa gió...ấm t́nh anh em ...
Hữu duyên thiên lư mà nên
Tri âm cạn chén,mừng thêm bạn hiền!


Ước ǵ sum họp tất niên
Rượu bia đắng ngọt thỏa nguyền ước mơ :
Anh nghe tôi hát dưới cờ *
Tôi nghe anh luận,b́nh thơ mọi người...


Thơ ơi,khôn tả xiết lời
Trái tim tôi thắm t́nh đời yêu anh
Đẹp sao bản nhạc ,bức tranh
Chân quê, mộc mạc, t́nh anh dâng đời !


Cảm ơn anh,thật tuyệt vời
Thông tin công nghệ cuộc đời hôm nay
Học tập anh mọi điều hay
Thêm yêu cuộc sống từng ngày trong tim !

* Thi đấu đạt HCV đứng dưới cờ Tổ quốc hát quốc ca Việt nam.



To :Anh Phạm Khánh 06 thân mến

Xa nhau từ ấy đến nay
Mà trong tâm tưởng như ngày hôm qua
Đi trong gió táp mưa sa
Lạ sao ấm áp ḷng ta chiều hè ?

Chào anh. Anh vẫn khỏe và vui chứ ? công việc của anh dạo này có điều
ǵ vui mới không? anh vẫn đi nhiều chứ ? tôi vẫn khỏe và cũng đang tích
cực tập luyện miệt mài để chuẩn bị bước vào tập huấn một tháng cuối cùng
trước khi cùng đồng đội lên đường đi thi đấu PARAGAMES lần thứ 6 tại thủ
đô Giacacta ở Inddooneexxia vào đầu tháng 12/2011.
Tôi vẫn theo dơi những bài viết của anh trên DĐ NCD,có nhiều cảm
xúc ,cảm phục những bản nhạc,khung tranh h́nh ảnh sinh động mờ ảo,lung
linh sống động như thật,chỉ tiếc là đầu óc ḿnh chậm hiểu chưa thể học
và làm được như anh hướng dẫn..sẽ cố gắng phấn đấu học theo anh dần dần.
Chúc anh luôn vui khỏe,mọi việc dự định công việc của anh sẽ thành
công tốt đẹp,mong một ngày không xa nữa anh em ḿnh sẽ gặp nhau tại Ha nội
hay Sài g̣n hàn huyên,tâm sự vui buồn anh Khánh nhé,thân mến.




 

 doilanhuthe
 member

 REF: 618787
 11/21/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

CÁC BÀI THƠ VIẾT CỦA NHÀ THƠ TRẦN ĐĂNG KHOA




 

 doilanhuthe
 member

 REF: 618930
 11/22/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

CÁC BÀI THƠ T̀NH HAY THU TỪ GOOGLE



Ghen


Cô nhân t́nh bé nhỏ của tôi ơi
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ
nh́n tôi mỗi lúc tôi xa xôi

Nguyễn Bính


Hăy rót ly thơ bạn Google
Chan ḷng lư sự giỡn đùa nô
Cho nhau chút ư buồn vui trải
Mở rộng ṿng tay rộn sóng xô

Hỏi tên bài này ???



Thấy rét u tôi bọc lại mền,
Cô hàng cất rượu ủ thêm men,
Mẹ cha mất sớm c̣n em nhỏ,
Say cả tư mùa cho khách quen

Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ tôi,
Suốt ngày hai đứa nhẩn nha chơi .
Chị Nhi bán rượu đôi chiều chợ,
Vẫn nhớ mua quà cho cả đôi .

Hai đứa thường nhân buổi vắng nhà,
Người ta bắt chước chị người ta!
Ra vườn nhặt những hoa cam rụng,
Về bỏ đầy nồi cất nước hoa .

Nước hoa tuy chẳng thơm là mấy,
Hai đứa bôi đầy cả tóc nhau .
Hí hửng bảo nhau: “Thơm đấy chứ,
Nước hoa ngoài tỉnh thấm vào đâu!”

Một tối nhà Nhi có giỗ thầy,
Chị Nhi cho uống rượu cay cay,
Chừng đâu chén nhỏ làm hai đứa
Mặt đỏ lên rồi chếnh choáng say .

Hai đứa ôm nhau đánh giấc dài,
Bất đồ ngủ đến sáng ngày mai.
Chị Nhi cứ chế làm sao ấy,
Hai đứa nh́n nhau ngớ ngẩn cười.

Chị Nhi thường nói với u tôi:
“–Hai đứa, thưa bà, đến đẹp đôi!”
U tôi cười đáp ngay như thật:
–”Tôi có nàng dâu giúp đỡ rồi!”

Thuở ấy làm sao thật thái b́nh,
Trai hiền bạn với gái đồng trinh.
Đời say men rượu thơm hoa rụng,
Tràn những thơ ngây, ngập cảm t́nh.

Ấy thế mà rồi cách biệt nhau,
Nhà Nhi không biết chuyển đi đâu .
Ḿnh tôi giời bắt làm thi sĩ,
Mẹ mất khi chưa bạc mái đầu.

Bỏ lại vườn cam, bỏ mái gianh,
Tôi đi dan díu với kinh thành .
Hoa thơm mơ măi vườn tiên giới,
Chuốc măi men say rượu ái t́nh .

Rượu ái t́nh kia thành thuốc độc,
Vườn trần theo bướm phấn hương bay .
Đời tôi sa mạc, ôi sa mạc,
Hoa hết thơm rồi rượu hết say .

Trăm sầu ngh́n tủi ḿnh tôi chịu,
Ba bốn năm rồi năm sáu năm .
Khóc vụng mỗi lần tôi nhớ lại,
Men nồng gạo nếp nước hoa cam .

Xa lắm rồi Nhi! Muộn lắm rồi,
Bẽ bàng lắm lắm nữa Nhi ơi!
Từ ngày Nhi bỏ nơi làng cũ,
Mộng ngát duyên lành cũng bỏ tôi .

Chắc ở nơi nào dưới mái tranh,
Chị em Nhi vẫn sốn yên lành .
Chị Nhi cất rượu cho Nhi bán,
Hồn vẫn trong và mộng vẫn trinh .

Ngày xưa con bé Nhi c̣n đẹp ,
Huống nữa giờ Nhi đă đến th́ .
Tháng tháng mươi mười lăm buổi chợ,
Cho người thiên hạ phải say Nhi .

Xóm chị em Nhi ở mấy nhà ?
Bến đ̣ đông vắng ? Chợ gần xa ?
Nhà Nhi thuê có vườn không nhỉ ?
Vườn có trồng cam có nở hoa ?

Mơ tưởng vu vơ ḷng dối ḷng,
Thực ra có phải thế này không .
Chị Nhi đă lấy chồng năm trước,
Nhi đến năm sau lại lấy chồng ?

Ước ǵ trên bước đường lưu lạc,
Một buổi chiều nào lạnh gió mưa,
Gơ cửa nhà ai xin ngủ trọ ,
Giật ḿnh tôi thấy tiếng Nhi thưa .

Ngồi bên ḷ rượu đêm hôm đó,
Nhi rót đưa tôi nước rượu đầu .
Nhắc lại ngày xưa mà thẹn lại ,
Ngậm ngùi hai đứa uống chung nhau .

Tôi kể: “U tôi đă mất rồi,
Cửa nhà c̣n có một ḿnh tôi …”
Nhi rằng: “Ngày trước u thường nói
Hai đứa ḿnh trông đến đẹp đôi …”

“Chị em mới lấy chồng năm trước,
Chồng chị trồng cam ở mé sông .
Em ở ḿnh đây nhà trống trải,
Trăng vàng đầy ngơ gió mênh mông …”

Như truyện Tương Như và Trác Thị
Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng *
Vườn xuân trắng xóa hoa cam rụng .
Tôi với em Nhi kết vợ chồng .

Rượu cất kỹ ngon, men ủ khéo,
Say người thiên hạ lại say nhau .
Chiều chiều hai đứa sang thăm chị ,
Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu .

Chao ôi! Là mộng hay là thực ?
Là thực hay là mộng bấy lâu ?
Hai đứa sống bằng hoa với rượu,
Sống vào trời đất, sống cho nhau .

Nhưng mộng mà thôi, mộng mất thôi,
Hoa thừa rượu ế, ấy t́nh tôi .
Xa rồi vườn cũ hoa cam rụng ,
Gặp lại nhau chi muộn lắm rồi .

Nguyễn Bính (Huế 1941)





 

 Page  Previous Page  1  2  3  4  5 6 Xem tat ca - Xem Tung trang  

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network